Rầm! Tiếng động lớn vang lên khiến ai nấy tưởng rằng bao xi măng kia đang được thợ đưa lên bỗng đứt dây tời và rớt xuống đất. Thế rồi kết quả giải thích cho tiếng động lạ đó không phải bao xi măng mà là Chị với hình ảnh một con người nhỏ bé nằm sõng soài trước sân. Không ai dám chắc chị sẽ sống sau cú ngã ở độ cao như vậy. Nhưng việc Chúa làm tuyệt diệu biết bao và cho đến hôm nay Chị vẫn an mạnh hăng say phục vụ Chúa qua bổn phận hằng ngày của mình. Câu chuyện về Chị đi vào quá khứ như một phép lạ hiển nhiên mà Thiên Chúa đã thương ban cho hội dòng cách riêng là cho chính chị.
Nhận lãnh ơn sủng của Chúa thương ban cho mình, hơn ai hết Chị cảm nếm sâu sắc ân tình đó và vui vẻ đón nhận những cơn đau mỗi khi trái gió trở trời. Chị sẵn sàng đón nhận thánh ý Ngài ngay cả trong nỗi đau thương nhất của phận làm con khi chứng kiến người mẹ hiền… nằm xuống. Tuy đã bước sang tuổi tứ tuần, dù đã từng ít là một lần trong đời “giáp giới ngưỡng cửa tử thần”, dù biết rằng sinh lão bệnh tử là lẽ đương nhiên nhưng trong thân phận con người Chị vẫn buốt tim rơi lệ. Đại dịch mỗi ngày diễn tiến thêm phức tạp, ai cũng thương Chị mất mẹ mùa Covid và đồng cảm với nỗi đau hòa lẫn với sự lo lắng của Chị. Thế nhưng, thêm một lần nữa Thiên Chúa lại tuôn đổ ơn phúc xuống cho gia đình Chị. Nỗi đau của Chị được xoa dịu phần nào khi có sự hiện diện của chị em trong dòng và những người thân yêu. Nỗi lo lắng của Chị cũng vơi đi phần nào khi thánh lễ an táng và mọi nghi thức cuối cùng cho mẹ Chị vẫn được diễn ra.
Nỗi đau thân xác Chị cũng đã trải qua, nỗi đau tinh thần Chị cũng đang cảm thấu. Mọi người nhìn Chị buồn rầu chỉ biết vỗ vai an ủi hay đưa tay lau nước mắt cho Chị mà thôi. Nhưng trong đức tin Chị sẽ không phải chịu những nỗi đau đó một mình bởi còn có Chúa bên cạnh. Ngài đang đau cùng nỗi đau với Chị. Ngài đang đứng trong hoàn cảnh cùng với Chị. Ngài đang cùng khóc với Chị bởi người mẹ đó cũng là người mà Ngài thương quý. Đứng dậy sau mỗi nỗi đau thương không phải là chuyện giản đơn nhưng với ơn Chúa thì mọi chuyện đều có thể.
Tác giả bài viết: Trần Trần, FMSR.