THỨ HAI TUẦN 22 TN A
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Lc 4, 16-30
Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19 công bố một năm hồng ân của Chúa.
20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.
Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao?”23 Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!”24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.
25 “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà góa ở trong nước Ít-ra-en;26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà góa thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn.27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”
28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
SUY NIỆM
Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Đức Giêsu trở về quê hương, và Ngài được mời lên để đọc sách Thánh. Đoạn sách Đức Giêsu công bố được trích từ sách Tiên tri Isaia, nói về ơn cứu độ của Thiên Chúa cho người nghèo. Đọc xong, Ngài tuyên bố: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”.
Thấy vậy, mọi người trong Hội Đường hy vọng, Đức Giêsu sẽ ưu ái đặc biệt với họ. Tuy nhiên, điều mà họ mong muốn lại không được Đức Giêsu đáp ứng. Thay vào đó, Đức Giêsu muốn cho họ hiểu rằng: ơn gọi, sứ mạng của Ngài là đến với muôn dân, và đối tượng số một là những người nghèo: nghèo về tinh thần, nghèo về vật chất, những người cô thế cô thân, những người thấp cổ bé miệng… chứ không chỉ dành cho một số người ưu tuyển hoặc đặc quyền thân quen…!
Khi bị Đức Giêsu lật ngược ván cờ, dân chúng sinh ra lòng căm nghét, vì thế, họ đã trục xuất Ngài ra khỏi Hội Đường. Đọc tới đây, hẳn chúng ta cũng xầm xì về hành vi phũ phàng của người Do Thái với Đức Giêsu. Nhưng nếu hồi tâm một chút, chúng ta thấy mình cũng chẳng khác gì những người Do Thái năm xưa.
Thật vậy, đã biết bao lần chúng ta mang trong mình tâm thức: “Một người làm quan cả họ được nhờ”. Và như một hệ lụy, nhiều người trong chúng ta đã vất vả, khó khăn khi phải đối diện với sự chọn lựa theo tinh thần của Đức Giêsu.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết quý trọng quê hương, gia đình. Vì quê hương là nơi “chôn nhau cắt rốn” – nơi cung cấp cho chúng ta những truyền thống tốt đẹp thuở ban đầu. Đặc biệt, gia đình là nơi chúng ta được sinh ra, được nuôi dưỡng và lớn lên thành người, thành Kitô hữu và trở nên những nữ tu của Chúa trong lòng Giáo Hội.
Tuy nhiên, quê hương chỉ là nơi cưu mang chúng ta một thời. Gia đình là chỗ để ta có chốn đi về, đồng thời là nơi để ta thể hiện tình nghĩa với tổ tiên, ông bà, cha mẹ, và những người thân yêu của mình. Một khi chúng ta đã trưởng thành, Chúa mời gọi chúng ta hãy bước đi, bay cao và vươn xa, để mở rộng đôi mặt, khơi rộng trái tim và tầm nhìn, ra đi để đến với những con người khốn cùng, ôm ấp những người bé mọn, những người đau ốm, bệnh tật, những người bị áp bức, bất công, vùi dập.
Chúng ta cần phải vượt ra khỏi vùng an toàn của mình, vượt ra khỏi những kỳ thị vùng miền, địa vị, giai cấp, ngôn ngữ, hoặc tôn giáo để đến với muôn dân, muôn người. Được như thế, chúng ta mới thực sự là nhưng môn đệ của Đức Giêsu và trở thành người mang Tin Mừng của Ngài đến cho nhân loại.
Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa cho mỗi người Nữ tu chúng con, biết luôn sẵn sàng ra đi, đến bất cứ nơi đâu Chúa muốn chúng con hiện diện. Và xin thương ban cho chúng con trái tim của Chúa, một trái tim biết yêu thương, vị tha, vượt qua mọi ranh giới cách biệt, để đến với những tâm hồn đang cần đến sự quan tâm nâng đỡ của chúng con. Amen.
Tác giả: BTT Dòng Mân Côi