Sống thời đại dịch

Sống thời đại dịch

Sống chứng tá cho tình yêu Thiên Chúa
Trong đại dịch thật khó biết bao nhiêu
Phải ra đi mới thấy người vất vả
Còn ở nhà đâu biết đấy là đâu

Bước chân ra an ủi người sầu bảo:
Cứ vào đời mới thấy đời thê lương!
Kẻ đi xa thì lo không về được
Người ở gần lại canh cánh ưu tư…

Cô hàng nước ngồi bần thần trước ngõ
Nhớ lại cảnh sầm uất mới hôm qua
Khi loa phường họ còn chưa thông báo
Quán nước cô khách cứ đến rầm rầm

Anh xe ôm ngồi âu lo tư lự
Đôi mắt sầu nhìn con phố vắng teo
Không một bóng người nào “cần” anh nữa
Bởi có ai dám đến chỗ đông người

Bà cụ già ngồi khom, đôi mắt ướt
Trên tay cầm tập vé số còn nguyên
Chắc có lẽ hôm nay bà lại “ế”…
Kiếm đâu tiền nuôi đứa bé co ro?

À thì ra, còn bé trong kia nữa…
Bà nhặt được bên cái cống ven kênh
Người ta bỏ nhưng bà thì không nỡ
Nghèo thì nghèo bà cháu vẫn nuôi nhau

Rồi cũng may có người qua ủng hộ
Mua cho bà tập vé số trên tay
Bà mừng quá vội vàng quỳ sụp xuống
Lạy ông trời đã cứu sống thân tôi..

Mấy câu chuyện trên chỉ là con số nhỏ
Trong muôn vàn câu chuyện khác thảm hơn
Nguyện xin Cha Đấng tạo thành trời đất
Ban ơn lành cho con cái, Cha ơi!

Đoàn con đây mang bao là lầm lỗi
Biết chắc mình thật không xứng ơn Cha
Nhưng con tin cho dù con hư đốn
Cha vẫn ngồi lặng lẽ ngóng trông con…

Mùa chay thánh năm nay con cố gắng
Dốc lòng chừa những tội lỗi xưa kia
Để Cha vui, để Cha tươi nét mặt
Tiêu diệt chủng Covid đang hoành hành…

Tác giả bài viết: TRẦN TRẦN, FMSR.

Check Also

Hosanna! Hosanna! Hosanna!…

Hosanna! Hosanna! Hosanna!… Trong tiếng đám đông hô vang từng đợt từng đợt tung hô …