ĐƯỢC SAI ĐI RAO GIẢNG TIN MỪNG

Trong bài đọc 1 hôm nay, chúng ta tiếp tục nghe lời chứng của Phêrô và Gioan trước công hội. Sự thay đổi nơi Phêrô và Gioan sau sự kiện Phục Sinh đã làm các thủ lãnh Do Thái, các kỳ mục và kinh sư ngạc nhiên. Họ ngạc nhiên vì thấy hai ngài “mạnh dạn, và biết rằng hai ông là những người không có chữ nghĩa, lại thuộc giới bình dân. Họ nhận ra hai ông là những người đã từng theo Đức Giêsu; đồng thời họ lại thấy người đã được chữa lành đứng đó với hai ông, nên họ không biết đối đáp thế nào” (Cv 4, 13-14). Chúng ta nhận ra ở đây một điều đáng suy gẫm, đó là khi những người “không học thức” để cho ánh sáng của phục sinh chiếu toả trên họ, hay nói một cách đơn giản, khi những người “bé mọn” để cho Chúa Giêsu Phục Sinh biến đổi mình thành con người mới, họ sẽ trở nên những nhân chứng thuyết phục đến nỗi những người tự xưng là “có học thức, có chữ nghĩa và có bằng cấp” không thể nào sánh với họ.

Đứng trước lời chứng đầy thuyết phục của Thánh Phêrô và Gioan, Thượng Hội Đồng phải công nhận lời chứng của các ngài: “Ta phải xử làm sao với những người này? Họ đã làm một dấu lạ rành rành: điều đó hiển nhiên đối với mọi người cư ngụ tại Giêrusalem, và ta không thể chối được” (Cv 4, 16). Tuy nhiên, họ không muốn ra khỏi sự chai đá của họ. Họ không muốn đối diện với sự thật là họ đã sai trong việc đóng đinh Chúa Giêsu. Điều này cũng thường xảy ra trong cuộc sống của chúng ta khi chúng ta để lòng chúng ta trở nên chai đá dù chúng ta thấy Chúa đã thực hiện thật nhiều phép lạ cho chúng ta. Nói cách khác, nhiều lần chúng ta không chấp nhận mình sai. Chúng ta luôn cho anh chị em chúng ta sai và ngăn cấm họ làm những điều tốt nhân danh Chúa vì chúng ta sợ người anh chị em của mình có tầm ảnh hưởng rộng hơn mình. Đừng sợ anh chị em của mình có ảnh hưởng tốt trên người khác hơn mình. Nhưng hãy sợ chính mình không ảnh hưởng tốt trên người khác, hay để người khác ảnh hưởng xấu trên mình.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Thánh Máccô thuật lại cho chúng ta những lần Chúa Giêsu hiện ra với Maria Mácđala (Mc 16, 9-11), với hai môn đệ đang trên đường về quê (Mc 16,12-13) và với nhóm Mười Hai và sai các ông đi rao giảng (Mc 16,14-15). Chúng ta cùng nhau suy gẫm trên ba sự kiện này để rút ra những bài học cho ngày sống của mình.

Sự kiện hiện ra với Maria Mácđala giúp chúng ta hiểu rằng mầu nhiệm phục sinh phải trở thành một sứ mệnh, phải được công bố: “Sau khi sống lại vào lúc tảng sáng ngày thứ nhất trong tuần, Đức Giêsu hiện ra trước tiên với bà Maria Mácđala, là kẻ đã được Người trừ cho khỏi bảy quỷ. Bà đi báo tin cho những kẻ đã từng sống với Người mà nay đang buồn bã khóc lóc. Nghe bà nói Người đang sống và bà đã thấy Người, các ông vẫn không tin” (Mc 16, 9-11). Sau khi gặp Chúa Giêsu phục sinh, điều đầu tiên là bà về báo cho các môn đệ biết. Nhưng họ không tin. Chi tiết này nhắc nhở chúng ta rằng khi chúng ta làm chứng cho Chúa Giêsu, không phải ai cũng đón nhận lời chứng của chúng ta. Nhưng không phải vì thế mà chúng ta nản chí và bỏ cuộc. Những khó khăn trong đời sống làm chứng giúp chúng ta trở nên sáng tạo, yêu thương, cảm thông và tha thứ hơn.

Đề tài sự phục sinh trở thành sứ mệnh được lặp lại trong hình ảnh của hai môn đệ trên đường về quê: “Sau đó, Người tỏ mình ra dưới một hình dạng khác cho hai người trong nhóm các ông, khi họ đang trên đường đi về quê. Họ trở về báo tin cho các ông khác, nhưng các ông ấy cũng không tin hai người này” (Mc 16,12-13). Chi tiết cần lưu ý ở đây là việc Chúa Giêsu “hiện ra dưới một hình dạng khác”. Điều này khuyến cáo chúng ta rằng Chúa Giêsu có thể đến với chúng ta dưới nhiều hình dạng khác nhau: trong người nghèo, trong người bị bỏ rơi, trong người đang than khóc, v.v. Ngài luôn muốn đồng hành với chúng ta trong mọi hoàn cảnh. Liệu chúng ta có con mắt thể lý và con mắt trái tim để nhận ra Ngài đang hiện diện dưới những hình dạng khác nhau không?

Bài Tin Mừng kết thúc với việc Chúa Giêsu hiện ra trong bối cảnh bữa ăn, khiển trách, tha thứ và sai các ông đi loan báo Tin Mừng: “Sau cùng, Người tỏ mình ra cho chính Nhóm Mười Một đang khi các ông dùng bữa. Người khiển trách các ông không tin và cứng lòng, bởi lẽ các ông không chịu tin những kẻ đã được thấy Người sau khi Người trỗi dậy. Người nói với các ông: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo’” (Mc 16, 14-15). Sự kiện này mang lại cho chúng ta sự an ủi. Dù chúng ta có cứng lòng tin như các môn đệ, nhưng Chúa Giêsu vẫn đến và mời gọi chúng ta trở thành những nhân chứng Tin Mừng của Ngài. Chúng ta có đón nhận lời mời gọi này không dù biết mình là những con người lầm lỗi và yếu đuối?

Hoa Ven Đường

Check Also

TÂM TÌNH THƠ MỌN BÊN CHA

TÂM TÌNH THƠ MỌN BÊN CHA                    …