(Ga 8, 1-11)
Con người ngày hôm nay đang có những cách sống và thái độ sống dửng dưng trước tội, đánh mất cảm thức về tội. Làm sự tội mà không biết mình có tội. Sống trong sự tội mà cho rằng mình không mắc tội. Đang ngoại tình mà cứ tưởng mình trong sạch cứ kết án người khác, nói hành nói xấu người khác sau lưng mà vẫn cứ nghĩ mình tốt đẹp, khiêu khích chiến tranh, tàn ác… hay cứ đi tìm cái xấu của người khác để mà kết án, trị tội nhau.
Có người còn lên mạng mắng chửi, xúc phạm tới người khác cách bất công, tạo cớ cho bao người nhảy vào bình luận, mà chủ yếu là hùa nhau mắng chửi một vài nhân vật nào đó cách thậm tệ, dù chẳng rõ thực hư, phải trái thế nào!
Thế nên, cuộc sống quanh ta vẫn có đó những viên đá ác nghiệt, những viên đá của vô tâm, hững hờ, của nghi ngờ ganh ghét, những viên đá ném vào nhau từ những tâm hồn hẹp hòi, u ám, hay những con tim chai lì của sự tự kiêu, thiếu quan tâm, thiếu tế nhị, và đồng cảm với nhau. Con người chúng ta đầy khiếm khuyết, vô vàn lỗi lầm, nên không bao giờ được quyền xét đoán ai, cũng chẳng bao giờ được quyền kết án ai, vì chỉ mình Thiên Chúa mới có quyền mà thôi.
Mùa Chay là mùa giúp ta suy tư về thân phận con người cũng như nhắc nhớ chúng ta suy tư về tình thương của Thiên Chúa. Sống tâm tình Mùa chay là ta sống với Lời Chúa, chúng ta được trở nên con người mới, bước sang một ngã rẽ mới để làm lại cuộc đời. Chúng ta là con người ai cũng đều có tội dù nhiều hay ít, thế nhưng Chúa luôn quên tội lỗi của chúng ta. Dù ta tội lỗi đến đâu, Người vẫn ở bên ta, để nâng đỡ và phù trợ với tình yêu thương của Người. “Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ, người có tội mà được khoan dung.” (Tv 32,1).Và Ngài cũng không quên mời gọi ta quay trở về khi chúng ta lầm lạc: con ơi, đừng phạm tội nữa.
Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật V Mùa Chay, chúng ta nhận thấy rõ hơn tình yêu thương của Chúa dành cho con người, cùng cảm nhận một trái tim chạnh thương và cảm thông ở nơi Thầy Giêsu. Chúa Giêsu không chấp nhận tội lỗi, và tình trạng tội lỗi, nhưng Ngài lại nhân từ và thương xót tội nhân, Chúa không kết án chị phụ nữ bị cho là ngoại tình, Chúa mở đường và muốn cho người phụ nữ này có một cơ hội. Chúa muốn chị bỏ lại đàng sau quá khứ sai lầm, vì ai cũng có thể đã từng sai lầm, điều quan trọng không phải là trong quá khứ tôi đã làm gì cho bằng, trong tương lai tôi sẽ làm gì và sẽ như thế nào.
Người phụ nữ phạm tội ngoại tình, hành vi ngoại tình vi rất kín đáo, nhưng tại sao lại bị bắt quả tang, mà những nhân chứng quả tang lại là các đấng bậc như kinh sư và pharisêu? Chắc chắn, họ phải kiên nhẫn theo dõi, rình chờ nhiều ngày nhiều đêm thì mới “bắt được quả tang” chị phạm tội ngoại tình. Dường như lối sống của họ là đi rình mò, nhòm ngó và dò xét người khác. Họ bới lông tìm vết, đi tìm sự xấu nơi người khác. Và khi bắt được quả tang người khác phạm Luật, thì họ lấy làm thích thú vạch trần, kết tội và lên án tử cho tội nhân.
Chúng ta nhận thấy có gì đó không ổn nơi ý hướng đen tối trong lòng họ. Họ giữ Luật đến từng chi tiết, họ có trong tay văn bản Lề Luật và họ “bắt quả tang” với những chứng cớ rõ ràng đối với những người vi phạm Lề Luật. Mọi người trong mắt họ đều là tội phạm thực sự hay “tiềm năng”; trong khi “Tội” nằm trong chính tâm hồn họ.
Con người luôn nhìn thấy tội mà không thấy phúc, không thấy tốt chỉ thấy xấu, không cho cơ hội hối cải mà chỉ kết án, xua đuổi, loại trừ, giết chết…!Chỉ nhìn thấy hành vi bên ngoài đã vội vã lên án rồi. Trong khi không biết tại sao chị lại có hành vi như thế. Hoàn cảnh, quá khứ hay vết thương đau nào đã đưa đẩy chị.
Sự yếu đuối của người phụ nữ hôm nay đã gặp được sự nhân từ của Thiên Chúa, Thiên Chúa không bao giờ trói buộc chúng ta với qua khứ, nhưng Người luôn mở ra cho mỗi người một tương lai, và ta nhận thấy trong cuộc sống chỉ có con người mới trói buộc nhau, kết án nhau và thiếu thông cảm sự quan tâm, hay đi nói điều không tốt về nhau. Còn Thiên Chúa thì luôn mở cho con người chúng ta cánh cửa hy vọng vào tương lai. Ngài không muốn con người cứ u mê trong tội lỗi, vì như thế sẽ bị xa tránh Chúa.
Mỗi người chúng ta hãy dành ra khoảng lặng mỗi ngày để suy gẫm Lời Chúa, hãy nhận ra rằng, Thiên Chúa đã đối xử nhân hậu và khoan dung với mỗi người chúng ta, thì chúng ta cũng phải đổi xử khoan dung nhân hậu với nhau.
Phê bình, chỉ trích người khác, khi người đó vắng mặt, là điều đáng xấu hổ và bất công. Nên chúng ta xin Chúa giúp chúng ta đừng vướng mắc vào thói xấu tai hại này và nếu chúng ta không nói tốt cho người khác được thì cũng đừng bao giờ nói xấu ai.
Vì vậy, qua lời Chúa hôm nay, mỗi người chúng ta nhận ra rằng: Trước mặt Thiên Chúa, ai cũng là tội nhân, nên hãy tự thẩm vấn lương tâm mình, để tìm thấy cái chưa tốt, để nhìn thấy tâm hồn xấu xa tội lỗi của mình, để đừng bao giờ kết án ai hay vào hùa với ai để kết án người khác, đừng đấm ngực ai, nhưng hãy đấm ngực mình, nhìn nhận mình cũng chẳng tốt hơn ai, mình cũng đầy những tội lỗi và thiếu sót, cần ăn năn sám hối để được tha thứ. Và quyết tâm không phạm tội nữa, nhưng Chúa đã nói với chị phụ nữ trong bài Tin Mừng: “Con hãy về đi và từ nay đừng phạm tội nữa”.
Nt: Lặng Thầm, Fmsr