Trong bài đọc 1 nói đến hành trình đức tin của bà Lyđia. Trước khi đón nhận Tin Mừng, bà đã là “người tôn thờ Thiên Chúa”. Khi nghe những lời Phaolô nói, Thiên Chúa mở lòng bà để đón nhận sứ điệp Tin Mừng. Sau khi chịu phép rửa, bà mời Phaolô và các môn đệ khác đến ở nhà bà và sẵn sàng giúp các ngài trong công việc rao giảng Tin Mừng. Hành trình của bà Lyđia nhắc nhở chúng ta về hành trình đức tin của mình. Bà Lyđia có một đức tin từ cõi thâm sâu của con tim. Bà luôn khao khát được lắng nghe Tin Mừng. Và khi được rao giảng, bà nhanh chóng đón nhận đức tin. Và khi đã đón nhận đức tin, bà bắt đầu hành động, hay đúng hơn, đức tin của bà hướng dẫn bà trong các hoạt động bà thực hiện, đó là đón rước và cộng tác với các Tông Đồ trong việc rao giảng Tin Mừng. Còn chúng ta thì sao? Chúng ta đã lắng nghe, đã đón nhận đức tin, nhưng đức tin có hướng dẫn chúng ta trong các việc làm hay không? Chúng ta có diễn tả đức tin qua việc làm của mình để người khác nhìn thấy và tin vào Thiên Chúa không? Thánh Giacôbê nói: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết” (Gc 2, 17).
Mở đầu bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tuyên bố: “Khi Đấng Bảo Trợ đến, Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự thật phát xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy” (Ga 15, 26). Thật vậy, vai trò “bảo trợ” của Chúa Thánh Thần là làm chứng về Chúa Giêsu. Việc làm chứng này là “sinh hoa trái của tình yêu”. Nói cách khác, người môn đệ dưới sự bảo trợ của Chúa Thánh Thần làm chứng cho Chúa Giêsu qua đời sống yêu thương của mình. Ở đây, chúng ta thấy việc Chúa Giêsu nhấn mạnh đến việc Chúa Thánh Thần “xuất phát từ Chúa Cha” sẽ làm chứng cho Ngài, đồng thời các môn đệ là những người “ở với Ngài ngay từ đầu” cũng sẽ làm chứng cho Ngài. Chúng ta thấy chi tiết này chứa đựng ý tưởng về “nguồn gốc” của Chúa Thánh Thần. Ngài là Đấng phát xuất từ Chúa Cha, là mối dây tình yêu liên kết Chúa Cha và Chúa Con. Vì Chúa Thánh Thần biết Chúa Cha và Chúa Giêsu là ai, nên lời chứng của Ngài là chân thật. Về phía mình, các môn đệ là những người đã ở với Chúa Giêsu ngay khi Ngài khởi đầu rao giảng, nên các ông biết Chúa Giêsu là ai. Những lời chứng chân thật về Chúa Giêsu chỉ có được nơi những người đã “ở lại” với Ngài. Như vậy, như Chúa Thánh Thần “ở lại” trong Chúa Cha và Chúa Con là nhân chứng chân thật về Chúa Giêsu, các môn đệ cũng “ở lại” trong Chúa Giêsu “ngay từ đầu” cũng sẽ là những chứng nhân của Ngài. Lời chứng của các môn đệ được thể hiện qua chính đời sống yêu thương, qua việc tuân giữ điều răn mới mà Chúa Giêsu đã trao cho các ông. Ngày nay chúng ta cũng được mời gọi trở nên nhân chứng của Chúa Giêsu. Tuy nhiên, chúng ta chỉ trở nên nhân chứng chân thật của Ngài khi chúng ta “ở lại” trong Ngài. Những ai không “ở lại” trong Chúa Giêsu sẽ không mang hoa trái của tình yêu, không cảm thông và tha thứ.
“Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để anh em khỏi bị vấp ngã” là lời cảnh báo của Chúa Giêsu cho các môn đệ. Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ về “những điều ấy”, là những điều gì? Câu trả lời được tìm thấy trong câu: “Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường. Hơn nữa, sẽ đến giờ kẻ nào giết anh em cũng tưởng mình phụng thờ Thiên Chúa. Họ sẽ làm như thế, bởi vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết Thầy”. Câu này phản chiếu điều Chúa Giêsu nói với Chúa Cha trên thập giá: họ giết Ngài vì họ “không biết việc họ làm” (x. Lc 23, 34). Ngài nói điều này để các môn đệ học nơi Ngài sự vâng phục thánh ý Chúa Cha và không bị vấp ngã. Tóm lại, trong ý này, Chúa Giêsu muốn nói với các môn đệ và chúng ta rằng, chúng ta sẽ phải đối diện với chống đối của thế giới, và do đó mất niềm tin vào Ngài. Ngài muốn chúng ta không vấp ngã, nhưng đứng vững trong đức tin. Chúng ta đứng vững trong đức tin vì chúng ta biết Ngài, còn thế gian không biết Ngài và Chúa Cha. Nhưng chúng ta có thật sự “biết” và “yêu” Chúa không? Nếu chúng ta biết và yêu Ngài, tại sao nhiều lần chúng ta để cho thế gian lôi kéo và vấp ngã?
Lạy Chúa, xin ban cho con sức mạnh của Chúa Thánh Thần, để cho dù con bé nhỏ, nghèo hèn yếu đuối, con vẫn cố gắng sống thánh thiện hơn, biết quảng đại yêu thương, biết cho đi cách vô vị lợi. Amen.
Hoa Ven Đường