Đi theo Chúa là một hành động được nói đến rất nhiều trong Tin Mừng. Theo Chúa là chúng ta bước theo sau Ngài, để Ngài dẫn đường chỉ lối cho ta, để ta đi vào con đường cứu độ, con đường phục vụ. Theo Chúa là chấp nhận những gì Ngài bước đi. Có người theo Chúa vì có ơn gọi đặc biệt, hoặc vì cảm mến và nhận thấy Ngài là người có uy quyền, có lòng xót thương và yêu thương họ vô bờ bến…
Như vậy, có nhiều cách để đi theo Chúa với những mục đích khác nhau, bởi theo Chúa là đi vào con đường riêng của bản thân mà Thiên Chúa đã mời gọi: như đời sống giữa trần gian hay ơn gọi dâng hiến, hy sinh phục vụ. Và hơn thế nữa, đi theo Chúa là chúng ta lại lội ngược dòng, đi trên con đường chật hẹp mà ở đó: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo”.
Tin Mừng CN 22 TN A, thuật lại việc Đức Giêsu mời gọi các môn đệ đi theo Ngài. Theo Chúa cũng có điều kiện, người môn đệ phải hoàn thành trách nhiệm của một người theo Chúa. Họ được tự do chọn theo Ngài hay từ chối. Đi theo Chúa không chỉ trong một thời gian vắn vỏi nhưng liên tục, tiệm tiến và suốt đời. Đi theo Chúa là phó thác, tin tưởng vào Ngài, nói những gì Ngài nói, làm những gì Ngài làm và đi những nơi Ngài đến. Vậy theo Chúa, chúng ta cần từ bỏ những gì?
Trước tiên, việc từ bỏ mình không phải là chuyện dễ thực hiện, vì sự từ bỏ mà Đức Giêsu nói không chỉ dừng ở của cải, nhưng là từ bỏ những liên hệ mật thiết như gia đình, người thân. Đối với bản thân chúng ta, người thân nhất là cha mẹ, anh chị, bạn bè, thứ ta cần có thể là tiền bạc đủ dùng, thứ ta yêu nhất có thể là chính mình. Nhưng đó lại là tất cả những gì mà Chúa Giêsu mời gọi chúng ta từ bỏ. Có khi, phải từ bỏ cả những gì được xem là tốt như trí thông minh hay những ơn Chúa ban, nếu đó là điều mà ta nhận thấy Chúa đang mời gọi.
Hơn nữa, là việc từ bỏ chính mình, từ bỏ mộng mơ kiêu sa, sự ham vui, danh vọng địa vị và có khi những cái không xấu nếu cần cũng phải từ bỏ. Chẳng hạn, ta là người nhiệt tình trong công việc, nhưng vì nhiệt tình mà bỏ bê việc phụng sự Chúa thì chúng ta cần xem xét lại. Chúng ta càng bỏ mình thì chúng ta càng dễ dàng trở nên giống Chúa. Trọn hảo hơn nữa là chúng ta hãy vác thập giá mình mà đi theo Ngài.
Tiếp đến, người đi theo Chúa phải từ bỏ cả những điều kiện của con người thuần túy tự nhiên với những mơ mộng, bản năng ham sống, thích địa vị, danh dự…Tưởng chừng từ bỏ mọi sự, người môn đệ sẽ theo Thầy cách nhẹ nhàng hơn, nhưng Đức Giêsu lại mời gọi người môn đệ hãy vác thập giá mình mà đi theo Ngài. Thập giá của mình chính là những hy sinh, những đòi hỏi nơi con người cũ, những yếu đuối, những giới hạn, những đau khổ xảy ra trong ngày sống và những ý muốn xác thịt của người môn đệ.
Tuy nhiên, có thể nói, thập giá của người môn đệ luôn có mặt ở khắp mọi nơi. Không chỉ riêng những người đi theo Chúa để làm môn đệ mới phải từ bỏ và vác thập giá mình theo Chúa, ngay cả những người theo Chúa trên đường đi giữa trần gian với những nhiệm vụ thuộc gia đình, xã hội, Giáo Hội cũng phải từ bỏ mình và vác thập giá mình mà theo Chúa. Như vậy, tất cả mọi người đều đi theo Chúa, nhưng việc từ bỏ và vác thập giá của mỗi người khác nhau trong bậc sống của mình. Vì vậy, mỗi người chúng ta hãy cầu nguyện cho nhau và cùng giúp nhau biết chọn lựa cái gì tốt, cái gì đẹp lòng Chúa, cái gì hoàn hảo trên con đường theo Chúa.
Ngày hôm nay, những người đi tu vẫn có ít nhiều bổn phận đối với cha mẹ, như điều răn thứ tư Chúa dạy. Nhưng họ vẫn luôn đặt tình yêu, sứ mạng của Thiên Chúa lên hàng đầu. Vậy nên không có gì là sợ khi theo Chúa. Nói đến của cải cũng vậy, Ngài cũng không đòi hỏi việc từ bỏ của cải như một luật chung. Ngài mời gọi từ bỏ của cải chỉ có giá trị cho những con người cụ thể nào đó, hay tình huống của người đó. Ngài muốn chúng ta từ bỏ bớt đi, và hạn chế hơn, nhờ đó chúng ta mới nhẹ nhàng trong tâm hồn được.
Lại nữa, đi theo Chúa còn có nghĩa là đi vào con đường thập giá. Chúa Giêsu có thập giá của Ngài. Chúng ta có thập giá của chúng ta. Thập giá của chúng ta là những khó khăn của cuộc sống, những lo toan của cuộc đời và những công việc bổn phận hằng ngày và ngay cả những thập giá trên bước đường thành công của chúng ta. Chính khi chấp nhận được thập giá, chúng ta sẽ thấy bình an hạnh phúc. Vác thập giá là hy sinh. Thập giá chúng ta vác không chỉ một ngày, mà là suốt cuộc đời.
Vì thế, chúng ta có né, có tránh cũng không được. Nếu chúng ta biết đón nhận, thì cuộc sống của chúng ta sẽ trở nên dễ dàng, nhẹ nhàng. Còn nếu không, chúng ta sẽ thấy nó như một cực hình. Đó là tất cả những gì Chúa Giêsu muốn chúng ta biết và hiểu về việc đi theo Chúa là như thế nào. Vậy, đi theo Chúa, chúng ta phải: chấp nhận hy sinh, bỏ mình và dấn thân hơn nữa trong mọi công việc.
Lạy Chúa, chúng con cứ ngỡ đi theo Ngài là không có gì khó khăn. Nhưng Lời Chúa đã làm cho chúng con nhận ra và hiểu rõ hơn, đi theo Chúa chúng con cần sống và biết làm những gì? Chúng con cần phải xem xét lại chính mình đã theo Chúa đến đâu. Vì thế, xin Chúa soi sáng, hướng dẫn để chúng con can đảm và tiếp tục bước đi theo Chúa luôn.
Nt: Lặng Thầm. Fmsr