CHÚA CHỮA NGƯỜI MÙ Ở BETSAIĐA
Thứ Tư VI – MTN
Mc 8, 22-26
Bài Tin Mừng nay kể chuyện dân chúng dẫn đến cho Chúa Giê-su một anh mù và anh ta đã được Chúa Giê-su đặt tay chữa lành. Tuy nhiên, các thức chữa bệnh của Chúa Giê-su hôm nay hầu như khác với những lần trước đó, khi Người không đòi bệnh nhân có sự khao khát được chữa lành, phải xin hay phải tuyên xưng lòng tin, và cách chữa bệnh của Người cũng có vẻ khó khăn hơn. Người đã phải một loạt các hành động : « cầm tay », «đưa đi », « nhổ nước miếng », « đặt tay » và « hỏi ». Tại sao Đức Giêsu lại phải vất vả như vậy ? Phải chăng ca bệnh hôm nay quá khó đối với Ngài ?
Trước hết, chúng ta nói tới anh mù. Anh như một người đã an phận trong kiếp mù tối, không còn tin vào ai có thể chữa lành cho mình được nữa: an phận, buông xuôi và dửng dưng dù mọi người xung quanh đem anh đến với Chúa và nói cho anh biết có Chúa Giê-su sẽ chữa lành. Thật may mắn cho anh là qua lời cầu xin của người khác với Chúa Giê-su, và Chúa Giê-su đã cảm thông đến nỗi khổ cực của anh mà đi bước trước để chữa bệnh cho anh. Có thể nói, trong việc chữa lành này mang thêm một ý nghĩa mới, khi nói lên việc Thiên Chúa luôn đi bước trước để cứu độ con người. Hình ảnh của anh mù, đó cũng là tình trạng của nhiều người trong chúng ta, đã lâu chìm đắm trong tội, an phận với kiếp sống của mình, không còn sự khao khát được đón nhận ánh sáng Tin Mừng để được biến đổi, không đủ can đảm để cầu nguyện với Chúa dù Chúa vẫn đi qua bên cuộc đời.
Việc khỏi bệnh này cũng nêu lên một khía cạnh biểu tượng, vì ngoài sự việc nhãn tiền, không gì thực hơn, nó còn để cho thấy một ý nghĩa kín đáo. Nói khác đi, ở đây không chỉ đơn thuần là việc làm sáng mắt người mù, mà chính là một mạc khải về Đức Giêsu : Ngài là Đấng ban ánh sáng, giải thoát con người khỏi cảnh tối tăm. Thánh Máccô nhấn mạnh đến khía cạnh kín đáo của phép lạ này. Đức Giêsu đưa anh mù ra khỏi làng, ở một nơi riêng, chữa anh khỏi mà không để cho những con mắt tò mò dòm ngó, và một khi anh đã trông thấy rõ rồi, Ngài dặn anh mù đừng vào làng. Ngài không khua chiêng gõ mõ để phô trương như những kẻ làm được đôi ba điều lạ như những pháp sư. Việc chữa khỏi được diễn ra từ từ còn làm nổi bật tính thận trọng và kín đáo này. Đó cũng là một cách để nói không cho những người đòi được xem những dấu lạ từ trời. Thật vậy, một đức tin trưởng thành không hệ tại ở dấu lạ mà là kiên trì trong thử thách và sự trung tín bền vững vào Chúa.
Hoa Ven Đường