CHÚA NHẬT V PHỤC SINH A

   Chúng ta đã biết, mỗi Dòng Tu hay Tu Hội đều có Đấng sáng lập và Linh Đạo riêng. Mà Linh Đạo là con đường thiêng liêng, dẫn con người tới Thiên Chúa, tới sự thánh thiện. Với Linh Đạo Dòng Mẹ Mân côi là: “Cùng với Mẹ Maria, sống Mầu Nhiệm ơn Cứu Độ và mang ơn Cứu Độ đến cho mọi người”. Hay Linh Đạo dòng Mến Thánh Giá: “Hướng trọn lòng trí và cuộc sống về Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh là đối tượng duy nhất qua ba chiều kích: chiêm niệm, khổ chế và tông đồ”… Mỗi Linh Đạo đều là những con đường, chỉ dẫn người sống đời Thánh hiến đi đến đích điểm trọn lành theo con đường của Thầy Giê-su.

   Ngày nay, có nhiều con đường để chúng ta. Khi muốn đến với ai hay đến một nơi nào đó, chúng ta phải biết đường và địa chỉ nơi ở. Có đường rộng, hẹp, dài, ngắn, khó đi, dễ đi khác nhau. Có đường cong, đường thẳng được tạo ra tùy mục đích của con người. Có đường ghồ ghề sỏi đá, hay đường nhựa bằng phẳng, rộng thoáng… Nhưng chắc chắn giữa muôn vạn con đường sẽ có đường thuận tiện và dẫn ta tới đích nhanh nhất. Thế nhưng, để tới Thiên Đàng cũng có nhiều con đường cho ta lựa chọn, nhưng con đường sáng nhất, tiện nhất, dẫn tới Thiên Đàng nhanh nhất chính là con đường mà Thầy Giêsu đã đi. Vậy, con đường của Thầy Chí Thánh đi là con đường nào?

   Bài Tin Mừng Chúa Nhật V Phục Sinh A, nói về việc Đức Giêsu sẽ đi và dọn chỗ cho các Tông Đồ để các ông được ở với Ngài. Ông Tôma đã hỏi Chúa: “Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường”.  Đức Giêsu đã đáp lại: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. Chúa Giêsu nói đến con đường thiêng liêng, con đường tình yêu, còn các Môn đệ lại nghĩ đến con đường trần thế.

   Thật vậy, chúng ta nhận ra Chúa Giêsu tự xưng mình là con đường, Ngài cho chúng ta biết mục tiêu và cùng đích cuộc đời là về nhà Cha, quê hương vĩnh cửu trên trời. Còn trần thế này chỉ là tạm bợ, không phải là nơi để chúng ta lập cư vĩnh viễn, không phải là quê hương. Chính Chúa Giêsu là con đường, muốn tới Chúa Cha, muốn tới Thiên Đàng, thì ta cần phải đi trên con đường của Thầy Giêsu.

   Tuy nhiên, con đường đến với Chúa không phải tất cả mọi người đều biết. Mà khi đã biết rồi thì không hẳn là sẽ đi được đến cùng, vì con đường đó mang tên Thầy Chí Thánh, đồng nghĩa với con đường mang tên Thập Giá. Con đường ấy gọi mời tất cả những ai muốn tìm đến đích điểm của nguồn hạnh phúc thật thì hãy đi qua đó. Vì khi quyết chí theo đường thập giá chúng ta không lẻ loi một mình, không lần mò trong đêm tối, không sợ lạc hướng sai đường vì chính Chúa Giêsu đã khẳng định Ngài là Đường là Sự Thật và là Sự Sống.

    Lần theo bước chân của Thầy Chí Thánh, ta tìm thấy con đường mà Ngài đã đi trong suốt 30 năm sống đời ẩn dật: Yêu thương, khiêm nhường, hy sinh, phục vụ, vâng lời Đức Mẹ và Thánh Giuse…Con đường Ngài đã đi suốt ba năm sống công khai: Rao giảng Tin mừng, chữa lành bệnh tật, yêu thương hết mọi người, tha thứ tội lỗi, tuyển chọn, huấn luyện các Tông đồ, thiết lập Giáo hội, thiết lập các Bí tích, chấp nhận bước vào cuộc khổ nạn và chết trên thập giá để hoàn tất công trình cứu độ trần gian.

    Như thế, muốn đi theo con đường của Chúa Giêsu, ta phải đi theo sau, theo vết chân của Ngài. Muốn đi trên con đường Thầy Giêsu, ta phải thực hiện giáo huấn của Ngài. Giáo huấn của Chúa Giêsu là Lời Chúa dạy ta trong Tin Mừng, là giáo huấn của Hội Thánh, là 10 điều răn, tóm lại trong hai điều chính yếu: mến Chúa và yêu người.

    Hơn nữa, con đường Thầy Giêsu đã đi, cũng là con đường mà Mẹ Maria đã bước: sống phó thác, xin vâng, khiêm nhường, phục vụ… Đi theo con đường Ngài đã đi, ta có thể bước theo con đường của các Thánh. Nhưng mỗi thánh lại có một con đường riêng: Thánh Bênêdictô chọn con đường khổ chế và chiêm niệm. Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu nổi bật với con đường thơ ấu thiêng liêng. Thánh Đamiêng đã đi con đường phục vụ người cùi. Thánh Phanxicô Xaviê đã đi con đường truyền giáo. Thánh Têrêxa Caculta đã đi theo con đường phục vụ người nghèo. Thánh Maria Goretti đã đi con đường tha thứ cho kẻ thù. Các thánh Tử đạo đã đi con đường đau khổ, Thánh Donboco đã đi con đường phục vụ và giáo dục các trẻ em…Còn mỗi chúng ta, chúng ta đã chọn con đường nào cho riêng mình?

    Thật thế, xã hội ngày nay tiến bộ vượt bậc, nhưng vẫn còn nhiều người lang thang khắp các nẻo đường mà không đi đâu và về đâu. Nhiều người đã có công việc tốt, có cuộc sống gia đình ổn định. Trái lại, nhiều người thất nghiệp, không gặp may mắn trong kinh doanh, mang nợ suốt đời, nhiều người phải rời bỏ quê hương vì cuộc sống quá nghèo khó…. Ví như ở những quốc gia đang xảy ra chiến tranh như: Ukraine, Syria và những nơi khác, toàn bộ gia đình đã rời bỏ nhà cửa để chạy trốn bom đạn. Họ ra đi mà không biết con đường của họ sẽ dẫn họ đến đâu.

   Tuy vây, chúng ta đều có những cảm nhận riêng: con đường Chúa Giêsu đã đi không phải là một con đường rộng thênh thang, không phải là con đường dễ dàng. Nó hẹp, và nó dẫn chúng ta đến một cánh cửa hẹp. Cuộc sống của chúng ta là một cuộc chiến đấu hàng ngày chống lại các thế lực xấu đang tìm cách dẫn dắt, lôi cuốn chúng ta dễ bước vào con đường xấu, vào con đường diệt vong. Đó có thể là chạy đua vì tiền tài, danh vọng, ganh ghét, hận thù, oán hận…Tất cả những điều này có thể làm chúng ta mất tập trung khỏi mục đích thực sự của cuộc đời mình. Có những lúc chúng ta rơi vào tình trạng đứng trước ngã ba đường, không biết rẽ vào lối nào cho đúng. Bởi vì những ngã rẽ đó đều có những hấp dẫn riêng và rất lôi cuốn.

    Lạy Thầy Chí Thánh, giữa những trăm vạn nẻo đường, xin cho chúng con luôn vững bước theo đi theo con đường Ngài muốn chúng con đi, để tìm được bình an, hạnh phúc về quê hương Thiên Đàng. Nguyện xin Chúa Giêsu là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống giúp chúng con biết sống yêu thương, hy sinh, dấn thân, sống quên mình phục vụ và nên thánh từng ngày, để một ngày nào đó chúng con cũng được Chúa gọi tên là “người môn đệ Chúa yêu” và có tên mình trong hành trình tiến về quê hương đích thực là Thiên đàng hạnh phúc.

Nt: Lặng Thầm. Fmsr

Check Also

Hội dòng mừng bổn mạng chị tổng cố vấn Maria Emilia Vũ Thị Sim

Hội dòng mừng bổn mạng chị tổng cố vấn Maria Emilia Vũ Thị Sim